(Canhsatbien.vn) - Bây giờ trời đang mưa anh ạ. Mỗi lần trời mưa là em lại nhớ anh vô cùng. Đã bao lâu rồi ta không còn ngồi dưới ánh đèn miệt mài với từng con chữ để gửi đến nhau thông điệp yêu thương trên trang giấy trắng? Đã bao lâu rồi, trong sự bộn bề mưu sinh của cuộc sống, với sự tiện lợi và nhanh gọn mà ta chỉ trao đổi thông tin, tình cảm qua công cụ đời mới Smartphone, trên Facebook? Chợt nhận ra rằng, đã rất lâu, rất lâu mình bị cuốn theo dòng xoáy của thời đại công nghệ số để rồi hờ hững, lãng quên những điều tưởng như nhỏ nhặt nhưng đã góp phần xây dựng cho tình yêu của chúng mình. Bây giờ đây, trong đêm khuya thanh vắng, dưới vầng sáng của ngọn đèn, những bức thư đã nhuốm màu thời gian lại gợi về những kỉ niệm ngọt ngào thuở xưa. Những con chữ cứ nhảy múa, mỉm cười khúc khích với kí ức xưa cũ. Đó chính là những dòng chữ viết vội vàng nhưng rất “đáng yêu” của anh viết cho em khi còn là học viên trong trường Quân đội. Em không muốn những bức thư tay chỉ còn là hoài niệm, thêm một lần, em muốn bức thư này tiếp tục thắp lửa cho tình yêu chúng mình.